Thứ Năm, 24 tháng 1, 2013

Trường tôi...

Mỹ Đình đô thị khang trang
Nhà cao thẳng tắp dàn hàng xung quanh
Đường vào rợp bóng cây xanh
Phố Bùi Xuân Phái mang danh tên trường
Đại học Hòa Bình thân thương
"Bồ câu tung cánh" biểu tượng trường ta
Lời ca "Nâng cánh bay xa"
"Mái trường khát vọng" trường ca tự hào
Tuy trường ta học chẳng cao?!
Vỗ ngưc hênh hoang tự cao mấy điều
Chất lượng ta lấy làm "kiêu"
Giáo sư, tiến sĩ cao siêu rất nhiều
Đừng lo vô học là liều,
Thầy cô đào tạo bao điều nhớ cho
Ngành nào muốn học là có
Liên thông lên bậc không khó ấy à
Chớ đừng đứng ngó bỏ qua
Tổ chức lãnh đạo xông pha dắt dìu
Ai kể Hòa Bình hắt hiu?
Mấy ngàn sinh viên buồn thiu cả ngày?!
Có học, có hành mới hay
Học viên Hòa Bình chung tay luyện rèn
Biết bao học bổng bằng khen
Hội trường kín chỗ người chen ngó nhìn
Vô vàn mong muốn, niềm tin
Ra trường làm việc tiền in đầy nhà
Các anh, các chị trường ta
Tấm gương sáng chói cả nhà noi theo.

Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

Đôi bàn tay

Nó thích đánh đàn nhưng những ngón tay của nó to và tròn mũm,
Nó thích học vẽ nhưng mười ngón tay chẳng có chiếc hoa tay nào, tất cả đều ngoằn ngoèo,
Nó thích nấu ăn nhưng đôi bàn tay của nó lóng ngóng và thực sự vụng về,
Nó thích thêu thùa, thích đan lát nhưng kim thêu và mũi đan yêu da thịt của nó hơn,
Nó thích múa nhưng đôi tay của nó cứng đơ,

Đôi bàn tay của nó thô ráp, lạnh buốt... rỉ máu khi mùa đông lạnh buốt.

Người ta khen tác phẩm duy nhất mà đôi bàn tay của nó tạo nên... Đó là: Viết chữ bình thường!