Vậy là cái ngày đó đã đến, thực sự là nó đang xảy ra rồi.
Ở nhà, bố mẹ đang chuẩn bị mọi thứ cho con gái lớn. Nghe giọng nói
Ở nhà, bố mẹ đang chuẩn bị mọi thứ cho con gái lớn. Nghe giọng nói
hào hứng của mẹ thấy vui lắm. Mẹ khoe vừa làm đầu mới. Ấy vậy mà, trước đó vài tuần thôi mẹ bực dọc, mẹ cáu gắt, mẹ ghét con gái lớn vì quyết định đường đột. Nhớ mẹ, và muốn về nhà coi hình hài của mẹ lúc này.
Bố tự hào có con gái diệu. Đứa con gái ngày xưa bố không nhận là con.
Mọi thứ cứ như là đang nằm mơ. Khi chẳng nghĩ nó ùa đến thì nó lại đến. Có khi sau này, cứ bỏ mặc mọi việc đâm ra lại hay?! Cứ loay hoay bàn kế để đạt đựợc mục đích thì chẳng hòan thành được... Đúng là trò đời. Khó hiểu, khó diễn đạt
Lấy chồng, một cuộc sống mới, những vị trí mới, và biết bao nhiêu điều phài thay đổi nữa... Tâm trạng không có gì khác lạ, không lo lắng, không sợ hãi, nhưng có điều gì đó khó tả quá.
Mấy tuần gần đây, được nghe bao lời chúc mừng của bạn bè, của người thân, thấy vui, thấy hạnh phúc. Muốn bên cạnh chồng. Muốn thấy chồng cười...
Sẽ không thay đổi gì cả, về con người hiện tại. Vẫn sống như đã từng sống. Thích thì làm. Tôi luôn nghĩ rằng: Khi tôi là tôi thì chẳng phải lo lắng bất kỳ điều gì. Tôi chấp nhận được con người của mình thì chẳng có lẽ mọi người xung quanh lại ghét bỏ mình. Ít ra thì tôi cũng là người được lòng bao người kia mà?!
Sẽ không thay đổi gì cả, về con người hiện tại. Vẫn sống như đã từng sống. Thích thì làm. Tôi luôn nghĩ rằng: Khi tôi là tôi thì chẳng phải lo lắng bất kỳ điều gì. Tôi chấp nhận được con người của mình thì chẳng có lẽ mọi người xung quanh lại ghét bỏ mình. Ít ra thì tôi cũng là người được lòng bao người kia mà?!