Thứ Ba, 14 tháng 1, 2014

Nhật ký cuối năm


Lại chuẩn bị khép lại một năm nữa. Nhưng có lẽ, đây là năm đánh dấu 1 bước ngoặt lớn nhất. Những chuyện chưa nghĩ xảy ra lại hoàn thành một cách ngoại mục nhất. Biết bao chuyện vui, biết bao chuyện buồn, biết bao nhiêu dự định đều đã kết thúc và được giải quyết.
Ôi cuộc sống, càng làm tôi thấm thía câu nói : "Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy ta có thêm ngày nữa để yêu thương"

Nhưng mà... trong những niềm vui, luôn cận kề những nỗi buồn man mác bên cạnh. Buồn để biết sẽ có những niềm vui lại đến nhiều hơn. Những khi một mình chỉ biết gặm nhấm những câu chuyện không đâu. Hình như là thành thói quen mất rồi.

Không biết, giờ tôi có được coi là cô công chúa bé bỏng như ngày nào nữa không nhỉ? Không biết có được mọi người cưng chiều như khi xưa? Mọi người có còn yêu thương tôi không vậy? Sao tự dưng thấy xa cách nhau.
Bạn bè tôi ơi, chúng mày có còn nghĩ tới tao trong những cuộc chơi bời nữa không? Hay chăng là tao bị tẩy chay ra khỏi hội rồi?

Sẽ buồn nhỉ? Sẽ cô đơn nhỉ? Tôi vẫn là tôi kia mà. Tôi vẫn còn trẻ đấy chứ. Làm sao có thể ngăn cấm những điều tôi thích? Làm sao có thể nghĩ tối thay đổi để biến thành một con người hoàn toàn khác. Mọi người ơi, ước gì mọi chuyện vẫn luôn bình yên.

Tôi nhớ ngày xưa, và tôi muốn nó luôn còn tiếp diễn. Hãy lắng nghe tiếng động từ đáy lòng tôi nhé! Tôi cần được yêu thương...

Trái tim tôi...ngừng đập...khi không còn ai...che đậy...cho...mảnh ghép khuyết...về sự mềm mỏng.

Bên tôi những khi như thế này, bên tôi để chia sẻ, bên tôi để khuyên nhủ, bên tôi để tôi biết tôi đã sai những điều gì, bên tôi giúp tôi sửa chữa... Xin Người!