Em muốn là em, là em của thủa ngày xưa.
Em tìm được đường đi,,,,
Em cần người cùng sánh bước.
Được không anh???
Em tìm được đường đi,,,,
Em cần người cùng sánh bước.
Được không anh???
Anh lại gặp em ngày chiều cuối đông
Ánh mắt chạm nhau giận hờn gào hét
Ngồi cạnh anh đắng lòng không tiếng nấc
Thấy nhói đau lồng ngực,
tim em đang thở hay đã đang ngừng đập?!
Nước mắt em nhạt mờ cảnh sắc
Tiếng dao đâm khi anh
nói “cần em”
Em quay đi nặng lòng không giải thích
Con tim anh đã giãy giụa trong đêm
Tàn nhẫn chi em dối lòng né tránh
Muốn ôm chặt nhưng xé lòng xa cách
Chút mạnh mẽ để nỗi đau hất tung
Phải chi anh đọc thấu nỗi lòng em?!
Hay ánh mắt khẩn cầu không trốn thoát
Vòng tay anh, em không thể vùng vẫy
Ngự trị trong đầu không lời nào muốn nói
“Đừng buông tay nhau nhé,,,
người ơi…”
Hơi ấm đó và lời nói trên môi
Gần bên anh, em nghe tiếng thở than
“Đã yêu nhau xin chung đường, chung lối”
Sẽ ngừng đau khi tim không gian dối
Không thức dài canh từng phút, từng giây
Em thương anh, thương tình yêu của mình
Thương thương em, vì đã chọn yêu anh.
Em lại trở về với đúng nghĩa trái tim.
Em là em để chúng mình yêu nhau.
(Những
hiểu lầm hôm nay chỉ là một cơn mưa xối xả, dù khiến bạn ướt mềm, nhưng là để
sau đó mọi
tình cảm sẽ tươi mới, thân mật và trong trẻo hơn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét