Thứ Ba, 25 tháng 9, 2012

Hoa giấy



"ầu ơ...tình yêu từ thủa hoa giấy...ầu ơ"
Một loài hoa mỏng manh và trắng trong
Như giấy thơm em vẫn dùng ghi chép
Tên của hoa giống như vật so sánh
Ô hay! Chính là hoa giấy đó
Trên từng cành từng chùm hoa khoe sắc
Có nhiều loại đủ màu thêm đẹp nữa
Sáng trắng tinh thuần khiết với sương mai
Trưa rực lửa với màu cam quyến rũ
Chiều yểu điệu, nhẹ nhàng một màu hồng
Tối trầm tư cùng màu tím thủy chung
Ôi em yêu, em thích thú vô cùng
Điểm thêm đó bóng dáng cành lưu ly
Một bó hoa giản đơn mà tuyệt mĩ
Gửi em nhé hỡi người tình yêu dấu.....

Thứ Tư, 19 tháng 9, 2012

Tóc ngắn!

Em sẽ trở thành cô dâu tóc ngắn
Mái tóc dài, đen chấm thân lưng
Còn đâu nữa, giờ buông xõa ngang vai
Xuống tóc rồi người cười kẻ chê bai
Anh nhìn em lạ lùng không than trách

Làm sao đây em muốn được thu hút
Tóc dài đâu để cuốn búi thành hình
Váy cưới dài bó sát tấm eo thon
Nhưng tóc em chỉ cài đóa hoa ly
Nhuộm hương thơm để thêm phần lôi cuốn
Để anh cười mà "khiêu khích" em rằng:
Tóc ngang vai vẫn có nhiều ma lực
Vẫn thướt tha, dịu dàng và thuần mĩ
Vợ anh đẹp trong muôn vàn trạng thái
Chẳng bớt yêu khi tóc ngắn chấm vai

Không sao nhé chỉ vì em thay đổi
Chút đổi thay để làm mới hình hài
Làm thỏa mãn cái vội vàng khó chịu
Để em cười thay nỗi buồn bực dọc
Để xua đi những u sầu ảm đạm
Tóc ngắn giờ sẽ được dài lại thôi.....

Thứ Bảy, 15 tháng 9, 2012

Làm quen

Cần phải bắt đầu cái công đoạn này như thế nào nhỉ? "Làm quen".......
Lại gần và mỉm cười,,,,
Giới thiệu về bản thân,,,,
Hỏi "đối phương" để lấy thông tin,,,

Còn phải làm gì nữa???
Có khó khăn để làm chừng ấy việc không nhỉ?
Nên cố gắng để hoàn thành hay lùi bước, suy nghĩ, và .... từ bỏ????
???????

Thứ Năm, 13 tháng 9, 2012

Giật mình...

     Bỗng chợt gió mùa đổ về... Áo choàng không được quàng trên cơ thể. Gió lạnh lùa qua lớp da thấm ngấm vào từng thớ thịt. Lạnh quá!!!
     Khoảng cách... Chia xa... Từng khớp xương tím bầm, tím dập. Có phải chăng, mùa đông lạnh giá đến chừng đó?!
     Giật mình nhé! Đôi môi không đỏ, bàn tay không ấm, và kìa đôi chân run run...không vững. Sương đâu có rơi, trời cũng không mưa, mà gió cũng lặng im...
      Một vòng tay siết chặt hình dáng mỏng manh....
......
     Vỡ òa nhé!!!
     Hiện tại nhòe nhoẹt...vì mong nhớ mòn mỏi,,,,

Thứ Hai, 10 tháng 9, 2012

Hỏi chấm?

Có những cái khổ dẫn đến cái lạc,
Có những cái lạc dẫn đến cái khổ,
Có những cái khổ dẫn đến cái khổ,
Có những cái lạc dẫn đến cái lạc,

Sinh làm người là khó
Được làm người sống lâu là khó
Được nghe Pháp là khó
Được gặp Phật ra đời là khó


................................

Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2012

Chín chữ cù lao

Ai ơi nhớ chín chữ này
Một công Sinh dưỡng đong đầy biển sông
Hai là Cúc đó nghe không?
Chín tháng mười ngày ngóng trông hình hài
Nắng mưa chẳng quản tối ngày
Mẹ cha ôm ấp nhớ này chữ Phủ  
Cho con bú mớm, ru ngủ
Chữ Súc con nhớ mẹ dù chẳng mong
Từ khi thai nghén lọt lòng
Nuôi con khôn lớn vượt sóng trần gian
Mai này sao có hiếu ân
Trưởng thành nên nghĩa ân cần thân nhân
Dù nghèo dù khó ta nhẫn
Dạy con trí đạo, tri ân, yêu người
Dục làm chữ con cười
Còn đây chữ Cố năm mười nghĩa kia
Trông nom, chẳng quản sớm khuya
Tình mẹ, đạo cha, tròn đĩa, vuông thành
Chớ đừng quên chữ quên hành
Chữ Phục dặn con mỗi cành mỗi hoa
Sớm chiều chăm chút nắm xoa
Ôm ấp con dại thức qua đêm dài
Bao bọc, chở che, cho phải
Lắng lòng, suy ngẫm, ngẩng tai, dặn dò
Hạnh Phúc chẳng phải là khó
Nhớ đủ chín chữ tô đỏ trong tâm
Thành người, thành Phật an nhàn
Trên kính dưới nhường muôn vàn người theo.

1.Sinh - 2.Cúc: nâng đỡ - 3.Phủ: ôm ấp - 4.Súc: bú mớm - 5.Trưởng: nuôi lớn - 6.Dục: dạy dỗ - 7.Cố: trông nom, đoái hoài - 8.Phục: ôm ấp trở đi trở lại - 9.Phúc: bao bọc,che chở

Thứ Hai, 3 tháng 9, 2012

Chạm

 

VỠ..

      Cho tôi quyền được vui đi nào... Cho tôi cái mỉm cười thảnh thơi đi... Được không?? Người ta sống vì mục đích của tương lai, vì hạnh phúc của người ta thôi... Cái làm người ta phải suy nghĩ là gì thế? Cái phiền muộn là như thế nào vậy? Cái đau khổ, dằn vặt là chi? Hỡi người ơi.....
     Sống trên đời đâu phải là một chuỗi ngày vô hạn, sống vội vàng, sống mòn mỏi để hưởng thụ cái gì? NIỀM VUI HAY HẠNH PHÚC???? 
     Hãy nói về cuộc đời, cô đơn để tồn tại, cười nhạt nhẽo để sống kiếp giả tạo... Còn gì nữa??? À, lén lút khóc tức tưởi để vét cạn nỗi lòng... Sống chỉ là vậy thôi, phải không???
    Đừng làm phiền thân xác tôi, nó chỉ giả sáng chói như chiếc bình pha lê sang trọng kia thôi. Cái vẻ ngoài bóng bẩy đó chẳng nói lên được điều gì cả. Một món đồ giả tạo sẽ dễ vỡ nát và chằng thể lành lặn.
    Vì sao và vì sao????

Thứ Bảy, 1 tháng 9, 2012

Giả vờ


Này anh ơi đã hiu hết em chưa?
Em chng phi mt người ưa nói tht
Nhng gì em nói, toàn là nói di tt
Chng my khi là nói tht đâu mà

Gi v mnh m, gi v cười
Gi v không nghĩ, gi v thôi
Gi v vui khi đang bun ti
GI v cười khi nước mát đang rơi

Này anh ơi, đã hiu hết em chưa?
Ghen lng ln nhưng gi v không thiết
Nh cung điên nhưng quyết không th hin
Gin tím người, nhưng li gi vô tư

Gi v c chp, gi v hư
Nhưng trong tâm đã t lâu tha th
Gi v quên, trong khi luôn rt nh
Gi v hết yêu, trong lúc vn rt yêu

Em tht là mt cô gái nói điêu
Khi luôn giu nhng điu em vn nghĩ
Em thc s là cô gái sân si
Hay bn chn và luôn luôn ghen t

Này anh, chng hiu em chút gì
Nếu có hiu, hãy c gi v đi
Gi v biết là em luôn mnh m
Đ em c phi, b ot thân em đi

B ot thân đau, giu trong lòng ni su
Đ bt c đi đâu, cũng gt đu : « Em mnh »
Đ c lâu lâu, li ra v đành hanh
Gi v mnh m, gi v nhanh.
                                                   
                                                     Gào