Cho tôi quyền được vui đi nào... Cho tôi cái mỉm cười thảnh thơi đi... Được không?? Người ta sống vì mục đích của tương lai, vì hạnh phúc của người ta thôi... Cái làm người ta phải suy nghĩ là gì thế? Cái phiền muộn là như thế nào vậy? Cái đau khổ, dằn vặt là chi? Hỡi người ơi.....
Sống trên đời đâu phải là một chuỗi ngày vô hạn, sống vội vàng, sống mòn mỏi để hưởng thụ cái gì? NIỀM VUI HAY HẠNH PHÚC????
Hãy nói về cuộc đời, cô đơn để tồn tại, cười nhạt nhẽo để sống kiếp giả tạo... Còn gì nữa??? À, lén lút khóc tức tưởi để vét cạn nỗi lòng... Sống chỉ là vậy thôi, phải không???
Đừng làm phiền thân xác tôi, nó chỉ giả sáng chói như chiếc bình pha lê sang trọng kia thôi. Cái vẻ ngoài bóng bẩy đó chẳng nói lên được điều gì cả. Một món đồ giả tạo sẽ dễ vỡ nát và chằng thể lành lặn.
Vì sao và vì sao????
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét