Thứ Tư, 7 tháng 12, 2011

Kết thúc...

Dừng ở đây nhé....Ta sẽ từ bỏ.....
Xin lỗi....Người bạn này không thể lang thang cùng ấy nữa.....
Đừng buồn.....Ta sẽ ghé thăm ấy hàng ngày.....
Ít ra thì ấy sẽ không cô đơn đâu......Tin ta nhé.....
    Cảm ơn!

Thứ Ba, 6 tháng 12, 2011

Bản tình ca của tôi

                            Lời bài hát:

    Bởi chúng mình ơi yêu nhau vài tháng trời,
    Tình nhiều ta để trong trái tim ta,
    Nhớ nhiều yêu nhiều, ta mong người sớm về,
để lòng ta thỏa mơ ước trong mơ,
    Để đời thêm đẹp, thêm sáng, thêm vui.

    Buổi sáng mình anh nghe ve kêu cùng đất trời,
    Hòa cùng nắng vàng để nhớ thương em,
    Mong màu sáng đỏ đưa em về với nắng,
    Rời nơi xứ lạ, em đến bên anh,
để cùng anh đợi mưa đến khi hè sang.

    Em mong nhớ nắng, anh đây làm biển,
    Nhìn mưa em lại thêm nhớ những ngày hè,
    Hoa phượng tàn rơi em ước mùa đông đến,
    Em như sương gió và em yêu biển cả,
    Ngày em đi học em nói thích nghề gì,
    Tương lai em mong thỏa lòng vui sướng,
    Sóng biển nhấp nhô em ước được bình yên,
    Rồi ngày ta ước hai đứa được bên nhau.


    Người hỡi người ơi anh mong đợi bao lần,
    Gọi gần gợi nhớ nghĩ đến sớm trưa,
cất lời vang gọi mong mong người yêu dấu,
    Mặt người thơ thẩn khi biết xa em,
    Dòng đời nắng gió bao giờ ta được vui.

    Anh vui sướng vui những lần ôm ấp,
    Cùng em rung động khi ngắm đất trời này,
    Khi nắng đầy sân, khi phượng hồng khoe sắc,
    Cùng nhau vui múa ca vang bài tình ca,
    Bài thơ ta đọc anh thấy có điều gì?
    Anh yêu thơ em những vần thơ đó,
    Với em phải kể hàm số của bậc cao,
    Để là bạn nhỏ trăm tháng đầy trăm năm...
                                                                                              ---Cháo Ngố---

Thứ Hai, 5 tháng 12, 2011

Phải không em?


>Playlist Cháo ngố
                                           



    Phải không em?? Những ngày xưa đã qua rồi....Ngày em còn bẽn lẽn, ửng màu đôi má hồng. Còn thẹn thùng cúi gập đầu mỉm cười...Và những câu nói ngập ngừng trên bờ môi...
    Thủa đó em ạ...anh nghĩ về em....
    Anh mong chờ em qua từng tin nhắn trên điện thoại. Anh cười nhiều khi em ngây ngô đáng yêu...Anh không quên gửi lời chúc em ngủ ngon từng ngày...

    Ngày xưa, ngày đó....anh làm cho mình "Dòng sông tình yêu" lang thang từng ngày....Còn em thì sao? Em biết được "Thói đời", không gian bao la làm em mong "Đừng ví em là biển" và trầm lắng nghĩ về anh trong "Đêm nghe tiếng mưa".....
    Em gửi cho anh nỗi "Thao thức" để mong nhận sự chia sẻ....Anh "Nhớ em"....trong mùa đông lạnh giá những cố tình nhắn nhủ "Mùa đông không lạnh".....
    Nỗi niềm giận dỗi cho "Chiếc khăn gió ấm".....Một lần "Lạc lối" đủ để ta nhận thấy chưa gì là "Muộn màng"....
     Em "Ngại ngùng" cho cơ hội lên ngôi..
     Đó là những "Kỳ niệm mùa đông" đáng nhớ....Phải không em????
     "Thương thương thương, yêu yêu yêu"....
    
    


Thứ Bảy, 3 tháng 12, 2011

Sầu hay buồn?

Muốn nói một lời...mà sao khó thế?
Muốn gặp mặt người...mà sao quay đi?
Muốn nắm bàn tay...mà sao hờ hững?
Muốn được ấm áp...mà sao lạnh lùng?
Muốn giận người...mà sao không thể....





Thứ Tư, 30 tháng 11, 2011

Thứ Ba, 22 tháng 11, 2011

Kiệt sức.

       1 ngày tôi thấy mình sa sút
       Ngày nữa tôi thấy mình bất ổn
       Ngày tiếp tôi thấy mình trùng lắng.

       1 ngày lơ đi
       1 ngày bỏ qua
       1 ngày quên nhắc nhở


       Thôi rồi.........Chắc đã muộn???!!!






Thứ Hai, 21 tháng 11, 2011

AAAAAAAAA

       Con không phải là một con chiên, không phải là con của Chúa, con không ngồi trước thánh đường mà học thánh ca.....Nhưng hôm nay con muốn xưng tội.
            AMEN!!!
       Con là con của Phật, là đệ tử của Người, là kẻ qui y tam bảo, là người cầu niệm nam mô tại gia......Hôm nay, con muốn sám hối.
           MÔ PHẬT...


Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2011

I love you more today than yesterday.....

       
        Một mình em lạnh lẽo trong căn phòng đóng kín.......Giam cầm cái thân xác đã mềm nhũn.......Bó chặt cái suy nghĩ khó khăn.......Em.......Sao vô tình để buồn này thâu tóm.......Nụ cười em, niềm vui đã đánh cắp.......Ánh mắt đó, lời nguyền - trăng vàng đã giấu kỹ.......Linh hồn em, vương vấn trốn xa xôi.......
        Ngày, rồi tuần, rồi tháng, và tới năm.......Em ấm dần như ngày mới với sáng sớm tinh sương.......Mụ phù thủy trả em ánh sáng trong đôi mắt.......Và đôi môi ngọt màu đỏ thắm.......Má hồng đào, hun khói nóng trong suy nghĩ.......Giọng nói đó kéo hồn em sóng đôi cùng thể xác.......Em lại là em như vốn dĩ ban đầu.......
        Gió em yêu, mưa em ngắm, nắng em vui, và lạnh em nhớ.......Sao sáng thổn thức, trăng khuyết em mong chờ đêm trăng rằm.......Lang thang kia, em cười vội trên nẻo đường.......Nơi tịnh không, chốn tịnh tâm, lòng xao xuyến.......
        












































Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2011

Nếu như...

      Nếu như những mong muốn được sinh ra và tất cả đều được đáp ứng thì sẽ như thế nào nhỉ?
      Nếu như mọi thứ đều có thể đảo ngược: mặt trời sẽ quay xung quanh trái đất....mặt trăng sẽ sáng vào ban ngày....
      Nếu như mỗi khi em buồn em có thể nhìn thấy anh. Nếu như em vui em có thể gặp anh.
      Nếu như mọi thứ chỉ là nếu........




Thứ Tư, 26 tháng 10, 2011

Thổn thức...

                                                                                                                                     27/06/2011
          
          Có bao giờ anh tự hỏi : Em đã hết lạnh chưa?
          Anh à! Em vẫn là một tảng băng, nhưng em yêu anh bằng sự đông đặc lạnh cứng...


Thứ Năm, 20 tháng 10, 2011

Hà Nội chiều nay.......

   Ngày........tháng.........năm.........
         Hà Nội chiều nay, không có nắng và cũng không gió. Nhưng khác lạ.....
         Hà Nội hôm nay, vẫn đông người ngược xuôi nhưng chật hơn, vì những lẵng hoa rực màu sắc thắm....
         Hà Nội mưa chúc mừng những người phụ nữ.....mưa lãng mạn, cho đôi bạn trẻ nhớ chung kỷ niệm ngày không một tia nắng..
   Ngày........tháng........năm.........
         Hà Nội chiều nay, em lang thang trên con phố......một mình.
         Hà Nội chiều nay, gặm nhấm nỗi cô sầu cùng em......trong suy nghĩ, trong ánh mắt và cả trong nụ cười chớp nhoáng.
         Hà Nội ơi!!!!!! Hà Nội!!!!!!!
   Ngày.........tháng.........năm.........
         Hà Nội nhớ........Hà Nội mong.........
         

Only love..


Thứ Ba, 18 tháng 10, 2011

Who?

                                                                               

               Em là ai???
       Cô gái hay nàng tiên???

Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2011

Lâu rồi........

       Đã lâu rồi không được thưởng thức một ly cafe đắng.....Thèm.....
       Hôm nay..........sao ấy nhỉ?? Sao tôi lại làm mọi người không thích mình....
       Trời hôm nay âm u, nhưng cả ngày hôm nay, có lẽ tôi đã cảm thấy vui vẻ....nhưng đến giờ này thì.......Tôi buồn......Thực sự là rất buồn.........Tôi đã làm gì? Tôi là ai?.........Một người tồi tệ........
       Từng khớp xương đau nhói.....Nước mắt muốn trào ra......Muốn ôm........để được khóc........Đã lâu rồi, chỉ một mình mà khóc..........Đã lâu rồi.......

Chiều tà........


Mỗi bước chân đượm mùi hoa lan trắng..
Dáng mỏng manh ướp hương sữa nồng nàn..
Hàng dừa xanh đo bước chân vội vã..
Vườn hoa vàng là cả chuỗi niềm vui..
Mùa đông đến phượng không cười rực lửa..
Sương giăng nặng trên cành liễu đợi chờ..
Mưa bay bay làm ướt mềm mái tóc..
Áo dài thân tự tin khắp nẻo đường.......

Thứ Tư, 12 tháng 10, 2011

Cảm xúc Mưa!!!!!!!!

Mưa vội vàng và gợi tình đầy ẩn ý.........
Mưa xối xả và lưu thương nhớ mong manh.........
Mưa ngập tràn và làm vỡ bờ cảm xúc........
Mưa thì thầm và lưu luyến để tiếc nuối.........
Mưa ngừng rơi và nỗi buồn đến vây quanh........

Thứ Ba, 4 tháng 10, 2011

Lang thang........

Những con phố dài vẫn chờ em ghé bước. Những nụ hoa vẫn chờ em hướng mắt chiêm ngưỡng sắc hương. Những dòng người vẫn chờ em du nhập.
Anh ơi anh....Phải làm gì để chẳng ai hay thứ chất gì chờ em??
Sống vội vàng những con phố dài sẽ cổ xưa thành di tích. Sống vội vàng sẽ làm hoa tàn nhanh trong khoảnh khắc. Sống vội vàng thời gian sẽ cướp đi tuổi hoa hồng.
Em muốn phá tan thành lũy rào cản. Xé nát vụn những hư ảo muộn phiền. Muốn tặng cho mình đôi cánh bay trăm nơi mọi nẻo. Muốn phá phách tung hoành khắp bốn phương.
Làm sao đây khi em cần có anh. Liệu anh có chấp nhận những hi vọng lang thang?! Em hay buồn và rất nhiều suy tư. Anh sẽ ghét em trong một chiều mưa rơi vội vã. Em lo lắng  và không ngừng mong nhớ. Anh bực mình đã nhiều lần nhắc nhở. Sao em ngốc  và khờ dại như thế. Chẳng do dự em thẳng mắt nhìn anh. Vì chắc chắn rõ ràng em mới nghĩ. Em yêu anh và chỉ muốn bên anh.

Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011

Thổn thức

Lúc bên anh ngập ngừng không dám nói
Nhìn anh bằng ánh mắt hòa lo lắng
Cười nhòa đi nỗi suy tư trong lòng
Đợi anh về mới vội vàng thổn thức...

Trang giấy trắng luôn cần những dòng chữ..
Tấm thiệp đẹp chẳng thiếu câu chúc mừng
Anh và em sống là phải biết chờ và đợi...

Đợi chờ anh trong hi vọng mong manh..
Hay........
Trong vòng đời đã định sẵn?!
Chờ đợi anh vì không biết đợi ai
Chờ ai...........????????????
Chờ đợi anh vì đã quyết không thể để hối tiêc

Thứ Ba, 20 tháng 9, 2011

Thơ tình kế toán

Từ khi nhận góp chung tình cảm
Tài sản ban đầu tạm coi là thương nhớ
Sau vài kỳ kế toán ta kết chuyển tình yêu
Định khoản nhiều lần chẳng tìm được số dư
Bảng cân đối đành chờ người xử lý
Liệu có cần phải vay vốn dài hạn?!
Nhận ký quỹ bằng chuyển khoản không anh?
Bởi tình yêu còn bao hàm tình phí...
Tính chi ly sẽ không cần tô đỏ
Giấy báo nợ ngân hàng xin giữ đó
Thuế phải nộp được chuyển thành chiết khấu
Lợi nhuận thu anh sẽ luôn hạch toán
Tạm ứng cho em phần nhiều nhất
Mặc dù biết còn nhiều chi phí khác
Chấp nhận rủi ro để cùng nhau kết duyên
Và chỉ được phân bổ một lần thôi
Những kỳ này và kỳ sau vẫn thế
Chỉ duy nhất một phương pháp tính giá
Để duy trì mức lợi nhuận tối ưu.
Người tình ơi...
Anh sẽ cùng em ký nhận hàng hàng tháng
Kiểm kê hàng tồn kho sau mỗi lần nhập xuất
Cùng em tìm nguyên giá duyên Nợ này
Không biết em đồng ý ghi sổ?!
Nụ cười tươi em ghi nhận lòng anh
Những giận hờn anh luôn sợ thua lỗ
Những ước mơ sẽ chẳng có hao mòn
Bởi vì em luôn là người thận trọng
Chỉ đích danh những lần anh vô ý
Nhưng tình ta mãi, không cần phải xử lý?!
Sẽ chẳng có những chi phí dở dang?!
Bản báo cáo tình yêu anh dành phải thổ lộ
Dù thuyết trình không slide chuẩn bị
Chẳng thể nào gian dối được con tim
Những nghiệp vụ em vẫn luôn tổng hợp
Những lời ân ái em thường vẫn kê khai
Để rồi anh được chuyển tới trái tim em.






Thứ Tư, 14 tháng 9, 2011

Chuyện tình tôi.

Tôi kể bạn nghe chuyện tình tôi
Yêu nhau đủ đầy bảy tháng có dư
Buồn, đau, vui, hanh nếm đủ mùi
Người phương xa và người ở xa phương,
Nhớ nhau từ bởi nắng, gió, mưa xa,
Để rồi gặp nhau lần nào cũng vội
Gửi trăng nỗi lòng còn ấp ủ
Gửi mưa nỗi nhớ giăng hình tơ nhện
Bên nhau chẳng hứa cũng chẳng thề
Âm thầm hẹn ước sau này bên nhau.

Thứ Ba, 13 tháng 9, 2011

Số 1

       Vào thời điểm này, tôi cho rằng: Số 1 không phải là số ít.
       Với tôi, con số này mang ý nghĩa là ĐẦY ĐỦ......
       Mỗi con số đều mang một linh hồn riêng, một tiếng nói riêng, giờ thì tôi cảm nhận được tiếng nói và hơi thở của con số 1 duy nhất này.....

Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2011

Mùa mưa.

Những cơn gió vũ bão bẻ oặt những cành cây,
Những tia chớp vàng oạch xẻ ngang, vạch dọc trên màn mây đen kịt,
Những hạt mưa nặng trĩu đè bẹp xuống mặt đất,
Mưa….
Dồn dập,
Xối xả,
Tức tưởi.
…………….
Những vòng tròn bảy sắc hiện hình,
Những khe vàng tẩy màn mây đen u ám,
Những tia nắng đẩy mặt trời về nơi đang ngự trị,
Nắng….
Vàng ươm,
Rực rỡ,
Tưng bừng.

Chủ Nhật, 4 tháng 9, 2011

Trống rỗng!!!

       Có bao lần nghẹn ngào trong tiếng nấc? Biết bao lần thổn thức trong nước mắt?
       Có con đường nào chạy dài xa mãi?
       Thời gian dài.........vô tận đấy, nhưng sao vô tình?

       Mưa vẫn nhiều và nắng cũng vẫn đầy sân.............Ngày qua ngày, nối tiếp nhau, làm năm tháng tăng tuổi thọ.......Có ai hay, xuân tan hoa sẽ tàn..............
       Tuyết sẽ rơi khi mùa đông đến.........Lệ buông rơi khi khóe mắt cay............
                                  "Hỏi vì sao lại vô tình như thế?
                                   Sao đường về trống vắng bóng ai kia?"
       

Chủ Nhật, 14 tháng 8, 2011

Trăng tình.

Dưới vầng trăng tròn sắc trắng
Anh yêu em thổn thức trong con tim
Ôm chặt em bằng vòng tay mong nhớ
….
Ngày vắng em trăng tròn trăng vẫn sáng
Nhưng tim anh đứng lặng trong hư vô
Chẳng muốn thấy trăng vàng như hôm nay…

Chủ Nhật, 7 tháng 8, 2011

Là gì đây?

   Ngớ ngẩn...
   Lẩn thẩn...
       Ngơ ngác...
       Phờ phạc...
           Ngốc nghếch...
           Rỗng tuếch...
               Chênh vênh...
               Liêu xiêu...
                   Choáng váng...
                   Chạng vạng...
                        Lang thang...
                        Tội nghiệp.

Thứ Hai, 1 tháng 8, 2011

Khát máu.


         Có một loài lấy máu làm thức ăn. Nó tồn tại và mạnh mẽ nhờ máu...
         Nó mang hình dáng của con người, da trắng và lạnh băng như cẩm thạch, gương mặt hoàn hảo, đôi mắt xanh lục, rồi chuyển màu như hổ phách. Màu mắt thay đổi theo độ khát: vàng sẫm, đen tuyền và vàng. Chúng mạnh và nhanh như những siêu nhân. Chỉ cần một chuyển động nhẹ nhành không cẩn thận thôi cũng đủ để tan xương nát thịt… Nó là hóa thân của người sói – loài người thứ hai trong thế giới – Ma cà rồng.
         Trong nháy mắt, hàm răng trắng, sắc nhọn được thỏa mãn trên cổ của con mồi, đó là nơi làm ngập tràn niềm thích thú, nơi mang lại sức mạnh cho những con ma cà rồng khát máu.
         Nó nhẹ nhàng, không vồ vập, không vuốt ve, không khách sáo và không hề biết khoan nhượng…
         Những con mồi xấu số là những loài có dòng máu mang mùi hương đặc biệt. Ma cà rồng sẽ không thể cưỡng lại độ khát của mình. Chúng không thể kiềm chế…
         Chúng sống theo từng gia đình và có những nguyên tắc riêng…Chúng giỏi và thực sự tài năng…Chúng biết yêu…



Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2011

Tháng 7.

"Đừng nhớ về quá khứ ngay cả khi nó đẹp như 
một cánh hoa hồng.

Đừng mang những vết thương bám bụi 
lên ngón tay đã duỗi thẳng.

Đừng đi qua  những con đường mà mùa 
đông đã dài ra vĩnh viễn.

Đừng cô đơn và đừng khóc mướt... 
dù giông gió có nhiều đến bao nhiêu?"

Cuối tháng.

        Một cơn bão làm âm u bầu trời.....Những trận mưa làm ngập tràn sông nước......Dường như được tác động tới toàn vật, toàn cảnh, và toàn con người.......
        Những đợt triều cường biểu tình trong suy nghĩ.......Đáng sợ.......Cứ vồ vập, dồn dập mà lao vào.........Rồi thảm thiết kêu gào.
        Làm sao có thể làm sóng ngừng chuyển động? Làm sao cho mặt hồ im ắng, phẳng lặng? Làm sao để ngừng suy nghĩ?????????

Thứ Ba, 5 tháng 7, 2011

Nắng.....

         Những ngày oi ả của mùa hẻ rực lửa khiến người ngợm cũng "rực rỡ, tưng bừng" chẳng kém. Mới sáng sớm mà chẳng thấy bình minh. Dường như mặt trời bỏ qua bước dạo đầu đó, chuyển hướng chiểu thẳng những tia nắng đầy uy lực xuống nhân gian.....Thật là tàn nhẫn.......
         Nhảy nhót giữa cái nắng có sức công phá như một quả bom nổ trận mà thấy mình vĩ đại......Cũng không lâu nữa đâu, sau mấy ngày áp tải những cô cậu học trò thi cử là nắng lại vàng và đẹp như bình thường thôi mà.......Sẽ lại yêu nắng như đã từng yêu.........
         Dặn dò mọi người cố gắng để tiếp thêm sự can đảm cho bản thân...........CỐ LÊN NÀO!!!!!!!!!!

Thứ Hai, 4 tháng 7, 2011

Em??

Em giống như hàm số bậc cao,
Chứ đâu phải một phương trình đặc trưng,
Nghiệm em mang không phải thuần nhất,
Mà là cả một ma trận điều kiện.

Em giống như một vòng tròn lượng giác,
Mỗi phần tư ẩn chứa cung đặc biệt,
Sin và cos xác định trong giới hạn,
Nhưng em thì, vượt ra tận vô cùng.

Em giống như một tổ hợp nhiều biến,
Mỗi lần xoay là một biến cố,
Khó tìm và cũng khó chọn lựa
Xác suất có cũng chỉ là nhỏ nhoi...

Em là em, và vẫn chỉ là em,
Em chất chứa những ẩn số vô hình,
Một dãy số vô hạn những nỗi buồn,
Gói niềm vui trong chỉnh hợp chẳng xác định.....






Thứ Bảy, 2 tháng 7, 2011

Tuổi 20...

       Chính xác thì vào cái giờ này.........Tôi 20 tuổi.
       Thật đáng sợ, 20 rồi đấy.........Già mất rồi.........Haiz.
       Sao cái cảm giác giao hòa giữa tuổi 19 và 20 cách biệt đến lạ, khác nhau đến rõ nét.


 19   
          Vẫn thấy trẻ con, vẫn ngây thơ mà khờ ngốc đến lạ.
          Vẫn e dè, ngại ngùng mà chùn bước.
          Vẫn náu mình trong vỏ bọc cứng chắc.........
          Vẫn nhiều tồn tại.


 20 rồi. Không còn teen nữa.........Lớn thật rồi. Một sự việc xảy ra sẽ kéo theo một lố những sự việc khác cùng xảy ra. Giống hệt như việc vận hành của những bánh răng cưa trong một cỗ máy. Mọi thứ sẽ phải mới hơn. Tuổi mới, mục tiêu mới, suy nghĩ cũng cần phải mới.

Thứ Tư, 29 tháng 6, 2011

Finished..

       Cuối cùng thì cũng hoàn thành xong công việc-nghĩa vụ của bản thân. Nhẹ nhõm.......
       Ngày mai, và những ngày mai nữa, phải đặt lại mục tiêu mới, đặt một quả bom được gài giờ thật chính xác. Thời gian để làm nổ tung.......mọi thứ.......
       Những gì của ngày hôm nay và những ngày trước nữa gói gọn lại trong một New Folder được đóng băng vĩnh viễn.Thế là ổn.......
       
       PHẢI KHÁC THÔI!!!!

Thứ Hai, 27 tháng 6, 2011

.......!!!!!!!


       Có biết ta là ai? Thế này nhé, "ta chỉ là một người bình thường với những suy nghĩ bình thường và ta đang có một cuộc đời bình thường".


       Ta là gì giữa cuộc sống rối ren? Ta là gì giữa góc tối hiu quạnh? Ta là gì trong suy nghĩ của người? Ta là gì trong ta?
       Ta buồn nên ta khóc, ta buồn nên ta trầm tư, ta buồn nên ta cô độc, ta buồn nên ta là người lạ.
     

        Chỉ là thế thôi.

Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2011

My love!!!!

       Tình yêu của con ơi!!!!

       Ngày con ra đời sắp đến. Những ngày này 19 năm trước mẹ vui lắm, phải không ạ? Nhà mình sẽ có thêm con. Sẽ có thêm tiếng khóc làm không khí huyên náo, sẽ có thêm tiếng cười để nhân lên niềm hạnh phúc.

       Tình yêu của con!!!!

       Chỉ còn 123 giờ và vài chục phút nữa mẹ sẽ được thấy con (mở ngoặc là đang nói ở thì quá khứ). Một đứa con gái....đáng yêu, phải không mẹ?
       19 năm, vào thời khắc đó con được ở bên cạnh mẹ....Con nhớ mẹ....Con yêu mẹ, vì mẹ đã tặng con cho mẹ - món quà vô giá - món quà mà mẹ chỉ tặng con một lần duy nhất.

       Tình yêu của con!!!!

       Xin lỗi tình yêu của con, con muốn nói với mẹ câu này. Đơn giản vì con muốn xưng tội, đơn giản vì con muốn được tha thứ, đơn giản vì con muốn mình là tình yêu của mẹ....mãi mãi. Đơn giản là vì....con có lỗi.
       "Tình yêu của con sẽ yêu con". Con biết mẹ sẽ nói như thế, bởi con là người "chung thủy", phải không ạ? Tất nhiên là sẽ như vậy rồi. Con hứa chỉ năm nay thôi, chỉ lần này thôi....lần sau, và những lần sau nữa.....con sẽ ở bên tình yêu của con vào thời khắc con là "tình yêu đầu" của mẹ.

                                                                      tình yêu của mẹ! 
                                                                           

Thứ Tư, 22 tháng 6, 2011

Bạn tôi ơi.......

       Phải chăng con người sinh ra là để yêu thương nhau. Nhưng sao nhìn cách đối đãi của hai bạn tôi thấy con người sao độc ác thế?
       Khi xưa, lúc ân ái mặn nồng liệu hai bạn có nghĩ tới những ngày này-hai người ác độc với nhau. Tôi thực sự buồn vì bạn, vì cách đối xử kiểu "con người" của bạn. Tàn nhẫn và nhẫn tâm.
       Trong chuyện này tôi có quyền hạn gì đâu, tôi chỉ là người ngoài cuộc, nhưng bạn lại để tôi chứng kiến tất cả. Từ đầu đến cuối, chỉ là lừa dối.......Tôi đâu có thể thâm nhập vào cuộc sống của bạn mà nói với bạn tất cả, mà chính bạn đâu có cho tôi cái quyền đó. Bạn giữ cho riêng mình. Đến lúc này, tôi biết bạn muốn chia sẻ với tôi, muốn trút đi nỗi lo buồn của mình nhưng bản thân bạn không cho phép làm điều đó. Bạn phải tự gánh chịu thôi.......
       Cuộc sống có quy luật của nó, khi bạn sống bằng phương pháp này thì bạn phải tìm cách mà dùng nó cho hết thời hạn đã ký kết. Nếu phá luật, tất nhiên là bạn sẽ chịu thiệt hại và điều khoản tiếp theo trong bản án là bạn phải chịu chấp nhận bồi thường thiệt hại. Nó đã trở thành quy định như vậy rồi bạn ạ. Phải xét sử công bằng thì mới có thể sống yên ổn được.......
       Bạn hãy tự bào chữa cho chính mình đi, sẽ chẳng có một luật sư nào nhận việc đòi lại cái bạn đánh mất được đâu. Và bạn cũng phải tự mở lấy một tòa án cho công việc sử án này. Hai bạn hãy thay phiên nhau, người làm chủ tòa, người làm bị án.......Chất vấn cho nhau để mọi chuyện được suôn sẻ.......

Thứ Ba, 14 tháng 6, 2011

Một lời không đáng có....

       Có những câu nói, vô tình khiến ta thấy cách nhìn nhận của người ta thật khác....Tưởng rằng người ta không thể nghĩ mình khác được nữa.........nhưng sự thật toàn trái với suy nghĩ.........Thấy buồn..........
       Mọi thứ trên đời này chẳng có cái gì gọi là hoàn hảo cả, tất nhiên trong đó bao gồm cả con người. Thậm chí nói đến việc hoàn hảo tồn tại trong con người là điều dường như không thể. Con người ta chỉ phiến diện, chỉ lầm tưởng mà gán cho nhau danh hiệu đó thôi. Thú vị thật đó........
       Con người có nhiều tồn tại.........Tồn tại những thứ không nên tồn tại, không đáng có. Mỗi câu nói, mỗi việc làm đều đáng sợ........Sao phải làm nhau bị tổn thương.......Sao phải làm nhau thêm suy nghĩ..........Cũng là con người, cũng muốn sống mà.........Tại sao? Tại sao??????????
       Chỉ biết gào gọi mà không thể nghe tiếng trả lời.
       Bầu trời trong xanh là vậy nhưng khi mây đen kéo đến thì...........sao khủng khiếp thế?
       Là con người cũng thế đó..................
       Phải làm gì đây...........con người ơi...........



      Dù chẳng muốn nói chuyện con người, vì chính bản thân cũng được coi là một con người. Sao làm người khó thế? Sao lắm ràng buộc.......sao lắm bon chen........
      Lại là những câu hỏi........câu trả lời ở đâu? Có những con người đi tìm những lời giải thích, nhưng rồi lại chết trong những điều gọi là giải thích kia đó.........Thật là ngang trái........Thật là đáng buồn.........

Thứ Hai, 13 tháng 6, 2011

I hope…….




Anh ơi! Em mun bên Người mãi mãi.
S cun cht anh…
Như sóng không th tách ri bin ln,
Như mây không ngng trôi trên tri xanh,
Như băng tuyết đông đc x Nam Cc….

Tình yêu ta s là vĩnh cu…
Bi vì ta thuc v nhau.
Cho em gn anh thêm chút na……..

Thứ Sáu, 10 tháng 6, 2011

Hoàng hôn.


      Những tia nắng héo hắt của buổi chiều tà, trước khi mặt trời chạy về phía Tây đã tạo nên một cảnh đẹp tuyệt vời. Và hiện tượng đó người ta gọi là "Hoàng hôn".
      Người ta nói rằng, con người thường dồn nén cảm xúc nhớ thương của mình khi chiều xuống. Vậy nếu bắt gặp cảnh hoàng hôn thì........Ôi, nỗi nhớ sẽ càng da diết hơn, cồn cào hơn.........


      Chuyến xe đưa tôi đi, ngửi thấy hương lúa chín ngào ngạt, thấy mùi của đồng ruộng khi mùa thu hoạch đã tới kỳ. Ánh nắng chiều chiếu qua khung kính gọi mời tôi chiêm ngưỡng cảnh mặt trời cuối chiều - hoàng hôn. Xoáy sâu vào hình tròn to trên bầu trời, tôi thấy một bóng hình........Một con người đang thổn thức nỗi chờ mong như chính tôi lúc này.........
      Nhớ và mong, mong và đợi, đợi và chờ.....Tôi đọc được điều đó trước khi tia nắng cuối vụt tắt. Dường như nó cố gắng gửi thông điệp đó đến tôi.......Chờ tôi cảm nhận và thấu hiều mới lặng lẽ biến mất, để nhường lại ánh sáng của những vì sao đêm. Nó có biết rằng trái tim tôi cũng đang rung hòa với những điều nó đang cố gắng thể hiện????????????
      Tôi muốn hét to cho người mà tôi nhìn thấy trong ông mặt trời rực lửa kia biết : Người ơi, em đã về....
      

Thứ Tư, 8 tháng 6, 2011

Special day.


                                       
                                4 tháng trôi qua. Ru tình ta lớn....
                                120 ngày trăng tròn, trăng khuyết. Tình yêu ta hát....
                                7200 giờ thiêng liêng. Người chọn bên ta.... 
                                Ta là của nhau, những tháng năm sau....                        

Người bạn cũ.


   Một người bạn không mời viếng thăm......Cứ lặng lẽ như một kẻ vô hồn........Ngồi im lặng nhìn vào hư vô......
  Dăm ba lời hỏi han rồi lại chìm vào tịnh không........Ngượng ngùng đến giả tạo.........Sao buồn cười?????????
      Ngày xưa, lúc vui có nhau, lúc nức nở gọi nhau ôm ấp để được an ủi. 
      Ngày xưa, í ới gọi nhau đi học, đấm đá nhau vui đến thế.
      Ngày xưa, xưa mất rồi......
   
     Ngày bạn ra đi, có biết chăng bạn đến chốn nào? Có biết bạn vui hay buồn? Có biết bạn còn vương lại trong đầu cái tên của tôi không? 
      Chẳng mong bạn nhớ tới tôi, chẳng mong ngày gặp lại.........????????!!!!!!!!!!

     Bạn ơi, đến thế thôi. Ngày tôi "biết" bạn có lẽ phải là ngày tôi nên nói lời chào bạn........Mà phải nên từ biệt bạn luôn thì đúng hơn nhỉ??! 
    Những ngày tôi đau buồn cùng bạn, những ngày tôi lo lắng, cùng nhịp đập với trái tim lừa dối của bạn.........Tôi trả lại cho bạn.........Nhận lại nhé, người bạn "không có tình".
     
       Giờ mưa hay nắng tôi cũng sẽ vẫn cười, còn bạn.........chắc sẽ mếu........Đáng đời...........
     Có thay đổi không hay vẫn muốn sống như vậy?????????? Con người đã rời xa tôi...........Con người không phải của tôi........
     
                                                                                                 (thay lời một người tri kỉ).
     

     

Chủ Nhật, 5 tháng 6, 2011

Chênh vênh.


   Cuộc đời này. Thật. CHÊNH VÊNH...!!!


   Điên......................


   Thường thôi!!!!!!!!!!

Thứ Năm, 26 tháng 5, 2011

Tôi là......

     Cà phê ngọt và đắng........Có người nói tôi lạ lùng như cà phê........
    Lạnh như sương trắng.......nóng như nắng hè.....Ngang bướng đến đáng ghét.......ngoan hiền đến ngốc nghếch.......
     Là tôi đó ư????????
     Đặc biệt và kỳ quái......
     Liệu có phải là tôi????????
     Sắc vàng rực rỡ tương phản với màu đen u ám.
     Cười nhưng cô đơn và hoài niệm.
     Không lãng mạn chấp chứa trong tâm hồn một con người thích nghệ thuật.
     Già dặn đến khó tính những lại trẻ con đến ngô nghê.
     Cá tính và cũng truyền thống.
     ..........................................





Thứ Tư, 25 tháng 5, 2011

Đời vẫn phải niềm nở....

        
        Cuộc đời này chẳng biết làm thế nào để mà lần mò........
     Cuộc đời này chứa chấp bao nhiêu loại người, bao nhiêu toan tính, bao nhiêu điều xấu xa?????????

       Con người....sao hay vậy nhỉ? Vẫn luôn muốn mình được đối xử hậu hĩnh, vẫn muốn có được cuộc sống tốt đẹp.......vậy sao họ vẫn luôn phải lừa gạt người khác, thủ đoạn và toan tính........

       Đường đời có những đau buồn, nhưng sao lại phũ phàng như vậy? Sao bỗng dưng lại phải chia xa, phải lưu luyến trong hận thù vô tận????? Đáng buồn !!!!! 
      Cuộc đời có mấy khi được như mơ, đến rồi lại đi, đi mà nhẫn tâm, đi mà vô tình.......Tội nghiệp con người........

      Hãy cố sống cho xứng đáng với nhau đi chứ? Hai chữ "quả báo" sẽ xé tan xác những "con người" không phải là "con người".........

Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2011

Hai bàn chúng ta.

           Hai bàn chúng ta
           Cận kề cuối lớp
           Mệnh danh tướng cướp
           Nhưng ngoan, nhưng ngoan!!

           Hai bàn chúng ta
           Cùng chung sở thích
           Chỉ thích rúc rích
           Rồi lại ha ha...

           Hai bàn chúng ta
           Tám người xinh xinh
           Mỗi người một tính
           Tài năng xuất chúng
           Mọi người kính phục


          Phương " rồ" nhà ta
          Cây sào của nhóm
          Trông thì ngô nghê
          Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng,
          Hoc hành phải biết
          Thức đêm không ngủ
          Viết viết, ghi ghi
          Vừa học vừa yêu
          Người gầy liêu xiêu
          Thế mà biết kiêu
          Yêu kiều nữ tính
          Chạy đâu mất rồi??
          Lôi thôi lòng vòng
          Mẹ cha phiền lòng
          Phương ơi mẹ mong
          Đại học vô trong
          Tương lai rạng rỡ...


          Cận kề bên đó 
          Là Lê "đại ca"
          Béo tốt nhất bàn
          Hát hay ,giỏi đàn
          Tính tình cới mở
          Mỗi tội rõ khổ
          Bệnh tật bám đầy
          Mắt đeo kính dày
          Mười bốn điốp
          Kinh khủng hơn khối
          Tính tình lắm lối
          Nụ cười khả ối
          Hơ hơ hô hô...
          Women đích thực
          "Ực" lại lặng tăm
          Râu mọc đầy cằm
          Đầu lâu xương chéo
          Treo khắp mọi nơi
          Vốn tính ham chơi
          Phi xe ầm ầm
          Đèo lên trở xuống
          Cùng bạn cùng bè
          Tưng bừng hội hè
          Nhưng vẫn "cặp kè"
          Học hành mau lẻ
          Mong xuống thủ đô
          Thực hiện ước mơ
          Làm cô pháp y
          Hi hi hi hi....


          Thấp bé nhẹ cân
          Lã Mai "thần sầu"
          Mở ngoặc Mai "sinh"
          Thần kinh vì học?!
          Khổ sở vì yêu
          Người thì không kiêu
          Ấy mà không hiểu
          Mười tám xuân xanh
          Không một cuộc tình
          Chủ nghĩa độc thân
          Lập nên từ đấy
          Khả năng đặc biệt
          Đọc gì nhớ đấy
          Văn viết lia lịa
          Địa "bịa" linh tinh
          Sử lại "mịt mù"
          Những mong nội vụ
          Quản trị văn phòng
          Rồi về lấy chồng
          An phận thủ thường
          Kiểu gì cũng sướng


          Cùng ngồi với Mai
          Chiều cao khiêm tốn
          Một mét bốn sáu
          Tóc đẹp tuyệt vời
          Nụ cười tỏa nắng
          Vòng kiềng chính hãng ?!
          Suốt ngày khệnh khạng
          Chập chạp như rùa
          Mua mua, bán bán
          Đầu bếp thứ thiệt
          Bao lần được biết
          "Sơn hào hải vị"
          Thu Hải nhu mì
          Ra tay chứ ai
          Không để thua ai
          Mười hai giờ đêm
          Rùi mài kinh sử
          Học viện quản lý
          Kiểu gì chẳng vô


          Bí thở của lớp
          Quỳnh "chó" chứ ai
          Đặc điểm nhận dạng
          Tóc xoăn mì tôm
          Mắt nâu "bồ câu"
          Lườm bò chết trâu...
          Cậy ô dù to
          Ăn rồi nằm co
          "Học hành xếp xó"?!
          Chơi thì khỏi lo
          To mồm nhất hội
          Nhiều lúc lôi thôi
          Thôi miên người ta
          Bài ca "văn chương"
          Xã hội nhân văn
          Có thêm nhân tài
          Báo điện báo đâì
          Quỳnh "chó" ước mong


          Hàng xóm cùng cơ
          Là cô lớp trưởng
          Hơn người ở chỗ
          Xương sườn lô nhô
          Chân ngắn, lưng dài
          Chạy nhanh vô đối
          Biệt danh Thảo "cối"
          Sáu tiếng một ngày
          Ngủ đủ mới thôi
          Khôi hài hơn nữa
          Suốt ngày cà cưa
          Chuyện nắng chuyện mưa
          Cả trưa không ngủ
          Chém chém, cưa cưa
          Nói nói, cười cười
          Bao người  "chết tươi"
          Được cái phởn phơ
          Lắm lúc ngẩn ngơ
          Hồn nhiên ngây thơ
          Học hành không mơ
          Nhưng lại tự tin
          Thêm nhiều may mắn
          Chắc chắn thành công


          Đại gia bậc nhất
          Mai tâm Hồng Đâ
          Nghe tên đủ ngất
          Người "hiền" như đất?!
          Mọi chuyện biết tất
          Nói nhanh như vẹt
          Xe phanh, xe số
          Máy tính, điện tử
          Tình yêu, tình báo
          Mai thông như cáo
          Đại học báo chí
          Phải thi không phí
          Tính toán chi li
          Nhưng thật lạ kì
          Người gầy má tóp
          Sài hàng trong shop
          Chỉ thích laptop
          Tí tách ngày đêm
          Kết bạn muôn phương
          Nhiều lúc ẩm ương
          Nắng trưa thất thường
          Nhưng không tầm thường...


          Ngồi ngay đầu bàn
          Mệnh danh ngây thơ?!
          "Hiền lành số một"?!
          Thứ hai tốt bụng?!
          Làm lụng sớm trưa?!
          Ba mẹ đều khen
          Thầy cô quý mến
          Da dẻ hồng hào
          Người gầy không cao
          Không hay xì xào
          Chăm chú lắng nghe
          Ghi bài đầy đủ
          Họ Nguyễn đệm Thu
          Đích thực tên Trang
          Tóc ngắn ngang vai
          Rất hay đỏ tai
          Khi trả lời sai
          Thể thao, nấu ăn
          Gọi là thào thạo
          Riêng khoản học hành
          Ở mức "tành tành"
          Ước mơ trở thành
          Luật sư cãi thuê
          Đi khắp miền quê
          Dựng xây đất nước


         Tám đứa chúng mình
         Đồng sức đồng tình
         Cải thiện tình hình
         Mong muốn lớp mình
         Niềm vui phơi phới
         Học hành tấn tới
         Để rồi vươn tới
         Bầu trời tươi mới
         Đầy ắp tiếng cười


Bài thơ này đã được in ấn trong lưu bút của Mai yêu ngày 11-05-2010.