Trái tim tôi vẫn cứ bướng bỉnh đập theo nhịp độ của tuổi 20....C'est I'amour. Đời thay đổi khi ta thay đổi
Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2011
Thứ Năm, 26 tháng 5, 2011
Tôi là......
Cà phê ngọt và đắng........Có người nói tôi lạ lùng như cà phê........
Lạnh như sương trắng.......nóng như nắng hè.....Ngang bướng đến đáng ghét.......ngoan hiền đến ngốc nghếch.......
Là tôi đó ư????????
Đặc biệt và kỳ quái......
Liệu có phải là tôi????????
Sắc vàng rực rỡ tương phản với màu đen u ám.
Cười nhưng cô đơn và hoài niệm.
Không lãng mạn chấp chứa trong tâm hồn một con người thích nghệ thuật.
Già dặn đến khó tính những lại trẻ con đến ngô nghê.
Cá tính và cũng truyền thống.
..........................................
Thứ Tư, 25 tháng 5, 2011
Đời vẫn phải niềm nở....
Cuộc đời này chẳng biết làm thế nào để mà lần mò........
Cuộc đời này chứa chấp bao nhiêu loại người, bao nhiêu toan tính, bao nhiêu điều xấu xa?????????
Con người....sao hay vậy nhỉ? Vẫn luôn muốn mình được đối xử hậu hĩnh, vẫn muốn có được cuộc sống tốt đẹp.......vậy sao họ vẫn luôn phải lừa gạt người khác, thủ đoạn và toan tính........
Đường đời có những đau buồn, nhưng sao lại phũ phàng như vậy? Sao bỗng dưng lại phải chia xa, phải lưu luyến trong hận thù vô tận????? Đáng buồn !!!!!
Cuộc đời có mấy khi được như mơ, đến rồi lại đi, đi mà nhẫn tâm, đi mà vô tình.......Tội nghiệp con người........
Hãy cố sống cho xứng đáng với nhau đi chứ? Hai chữ "quả báo" sẽ xé tan xác những "con người" không phải là "con người".........
Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2011
Hai bàn chúng ta.
Cận kề cuối lớp
Mệnh danh tướng cướp
Nhưng ngoan, nhưng ngoan!!
Hai bàn chúng ta
Cùng chung sở thích
Chỉ thích rúc rích
Rồi lại ha ha...
Hai bàn chúng ta
Tám người xinh xinh
Mỗi người một tính
Tài năng xuất chúng
Mọi người kính phục
Cây sào của nhóm
Trông thì ngô nghê
Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng,
Hoc hành phải biết
Thức đêm không ngủ
Viết viết, ghi ghi
Vừa học vừa yêu
Người gầy liêu xiêu
Thế mà biết kiêu
Yêu kiều nữ tính
Chạy đâu mất rồi??
Lôi thôi lòng vòng
Mẹ cha phiền lòng
Phương ơi mẹ mong
Đại học vô trong
Tương lai rạng rỡ...
Cận kề bên đó
Là Lê "đại ca"
Béo tốt nhất bàn
Hát hay ,giỏi đàn
Tính tình cới mở
Mỗi tội rõ khổ
Bệnh tật bám đầy
Mắt đeo kính dày
Mười bốn điốp
Kinh khủng hơn khối
Tính tình lắm lối
Nụ cười khả ối
Hơ hơ hô hô...
Women đích thực
"Ực" lại lặng tăm
Râu mọc đầy cằm
Đầu lâu xương chéo
Treo khắp mọi nơi
Vốn tính ham chơi
Phi xe ầm ầm
Đèo lên trở xuống
Cùng bạn cùng bè
Tưng bừng hội hè
Nhưng vẫn "cặp kè"
Học hành mau lẻ
Mong xuống thủ đô
Thực hiện ước mơ
Làm cô pháp y
Hi hi hi hi....
Lã Mai "thần sầu"
Mở ngoặc Mai "sinh"
Thần kinh vì học?!
Khổ sở vì yêu
Người thì không kiêu
Ấy mà không hiểu
Mười tám xuân xanh
Không một cuộc tình
Chủ nghĩa độc thân
Lập nên từ đấy
Khả năng đặc biệt
Đọc gì nhớ đấy
Văn viết lia lịa
Địa "bịa" linh tinh
Sử lại "mịt mù"
Những mong nội vụ
Quản trị văn phòng
Rồi về lấy chồng
An phận thủ thường
Kiểu gì cũng sướng
Cùng ngồi với Mai
Chiều cao khiêm tốn
Một mét bốn sáu
Tóc đẹp tuyệt vời
Nụ cười tỏa nắng
Vòng kiềng chính hãng ?!
Suốt ngày khệnh khạng
Chập chạp như rùa
Mua mua, bán bán
Đầu bếp thứ thiệt
Bao lần được biết
"Sơn hào hải vị"
Thu Hải nhu mì
Ra tay chứ ai
Không để thua ai
Mười hai giờ đêm
Rùi mài kinh sử
Học viện quản lý
Kiểu gì chẳng vô
Bí thở của lớp
Quỳnh "chó" chứ ai
Đặc điểm nhận dạng
Tóc xoăn mì tôm
Mắt nâu "bồ câu"
Lườm bò chết trâu...
Cậy ô dù to
Ăn rồi nằm co
"Học hành xếp xó"?!
Chơi thì khỏi lo
To mồm nhất hội
Nhiều lúc lôi thôi
Thôi miên người ta
Bài ca "văn chương"
Xã hội nhân văn
Có thêm nhân tài
Báo điện báo đâì
Quỳnh "chó" ước mong
Hàng xóm cùng cơ
Là cô lớp trưởng
Hơn người ở chỗ
Xương sườn lô nhô
Chân ngắn, lưng dài
Chạy nhanh vô đối
Biệt danh Thảo "cối"
Sáu tiếng một ngày
Ngủ đủ mới thôi
Khôi hài hơn nữa
Suốt ngày cà cưa
Chuyện nắng chuyện mưa
Cả trưa không ngủ
Chém chém, cưa cưa
Nói nói, cười cười
Bao người "chết tươi"
Được cái phởn phơ
Lắm lúc ngẩn ngơ
Hồn nhiên ngây thơ
Học hành không mơ
Nhưng lại tự tin
Thêm nhiều may mắn
Chắc chắn thành công
Mai tâm Hồng Đâ
Nghe tên đủ ngất
Người "hiền" như đất?!
Mọi chuyện biết tất
Nói nhanh như vẹt
Xe phanh, xe số
Máy tính, điện tử
Tình yêu, tình báo
Mai thông như cáo
Đại học báo chí
Phải thi không phí
Tính toán chi li
Nhưng thật lạ kì
Người gầy má tóp
Sài hàng trong shop
Chỉ thích laptop
Tí tách ngày đêm
Kết bạn muôn phương
Nhiều lúc ẩm ương
Nắng trưa thất thường
Nhưng không tầm thường...
Ngồi ngay đầu bàn
Mệnh danh ngây thơ?!
"Hiền lành số một"?!
Thứ hai tốt bụng?!
Làm lụng sớm trưa?!
Ba mẹ đều khen
Thầy cô quý mến
Da dẻ hồng hào
Người gầy không cao
Không hay xì xào
Chăm chú lắng nghe
Ghi bài đầy đủ
Họ Nguyễn đệm Thu
Đích thực tên Trang
Tóc ngắn ngang vai
Rất hay đỏ tai
Khi trả lời sai
Thể thao, nấu ăn
Gọi là thào thạo
Riêng khoản học hành
Ở mức "tành tành"
Ước mơ trở thành
Luật sư cãi thuê
Đi khắp miền quê
Dựng xây đất nước
Tám đứa chúng mình
Đồng sức đồng tình
Cải thiện tình hình
Mong muốn lớp mình
Niềm vui phơi phới
Học hành tấn tới
Để rồi vươn tới
Bầu trời tươi mới
Đầy ắp tiếng cười
Bài thơ này đã được in ấn trong lưu bút của Mai yêu ngày 11-05-2010.
Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2011
Người yêu em.
Anh ấy trẻ,
Anh ấy có nụ cười rất tươi,
Anh ấy có đôi mắt sáng ngời và thông minh,
Anh ấy có dáng người cao và tuyệt vời,
Anh ấy hiền lành và trung thực,
Anh ấy ít nói và giản dị,
Anh ấy thật thà và tốt bụng,
Anh ấy có tài chụp ảnh đẹp,
Anh ấy có khiếu làm trò,
Anh ấy có nhiểu sở thích giống như em,
Anh ấy coi trọng những sở thích kỳ quái của em,
Anh ấy nhẹ nhàng và đầy quyến rũ,
Anh ấy là người sống đầy tình cảm,
Anh ấy....
Anh ấy làm em yêu anh ấy.
Và nhất là anh ấy làm cho em hạnh phúc và vui vẻ,
Em nghĩ rằng anh ấy là người cần thiết trong cuộc sống của em,
Em sẽ không do dự nữa, em sẽ nắm bắt những gì thuộc về mình,
Và em sẽ không bao giờ rời xa anh ấy.
Hà Nội.
Hà Nội đẹp, Hà Nội cổ kính, Hà Nội tuyệt vời.
Hà Nội nồng nàn từ hương hoa sữa. Cái mùi thơm ngạt ngào thoảng qua. Khó chịu khi chưa thân quen Hà Nội.
Hà Nội rét mướt với mùa đông của xứ nhiệt đới.
Hà Nội, hồ Gươm rêu phong.
Hà Nội - Phố Hoàng Diệu xanh mát những cuộc tình........lãng mạn.
Hà Nội, bãi đá sông Hồng nảy nở bao chuyện tình.
Hà Nội, áo dài trắng truyền thống, thướt tha........làm duyên........bay bay trong gió nơi cầu Thê Húc vòng cong đỏ thắm.
Hà Nội vào hè ve kêu thành nhạc điệu
Hà Nội nắng chang chang cùng mùi khói bụi rất riêng.
Hà Nội, một góc trời rực rỡ phượng đỏ.
Hà Nội, hàng liễu rủ mặt hồ in bóng.
Hà Nội, những con người nồng cháy.....quyến rũ.....say đắm.
Hà Nội - 4 mùa thương nhớ.
Mẹ.
"Ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt Mẹ nghe không?"
Con nhớ Mẹ, Mẹ ơi........ !!!!!!!!
Thói đời?!
Những ngày trống trải vây quanh. Bám víu đến ngạt thở. Chuyện vui nối tiếp những chuyện buồn, rồi buồn hơn...
Sống cho hết mình đi bạn, cứ đong đưa với trời mây khi ngày đến, nhưng khi nắng đã tắt, trời đã tối, lại quay quắt trong đêm đem tối tăm. Mọi chuyện nó vốn dĩ là như vậy, bắt mình "đau" để làm gì?
Nghị lực của bạn đâu?
Đứng lên đi...
Một con người không thể thay đổi trong phút chốc, nhưng chừng ấy thời gian....bạn thật lãng phí, bạn trốn chạy sự thật, thể xác bạn tồn tại nhưng tâm hồn bạn vô hình, bạn giấu bạn đi, bạn sợ........??????????
Ngu ngốc.........thực sự ngu ngốc..........
Bạn đang biến mình thành một kẻ "tầm thường"......Nực cười........
Bạn cho tôi thấy bạn phải "gồng" mình để mà sống. Sao phải khó khăn thế bạn???
"Đường thương đau, đầy ái nhân gian, ai chưa qua chưa phải là người. Trong thói đời cười ra nước mắt...."
Sống lại đi bạn................
Thứ Năm, 19 tháng 5, 2011
Ngẫu hứng....
Tôi đã nghe người ta kể với tôi về cuộc đời bằng mắt, bằng tay, bằng cả hơi thở và bằng cả trái tim. Để rồi khi sự dở dở, ương ương của một tâm hồn đang lớn bập bùng nhất, tôi ngã lòng vào đêm, chấm một giọt irish mist quanh môi thiêu đốt mọi nồng nàn. Hãy tin tôi những gì ngọt ngào, nồng nàn thì chỉ nên hiếm hoi bất chợt.
Khi người ta đủ lớn, đủ chín, đủ tự tin thì người ta sẽ lái con tàu ước mơ của mình sang một ngã rẽ mới. Và con đường đó là định mệnh. Sẽ đi tiếp hay phải lái vô lăng để lê lết trong một ngõ nhỏ nào đó thì đó còn là một câu hỏi của con người và thời gian.
Thứ Ba, 17 tháng 5, 2011
A dream.
Sáng nay chợt tỉnh giấc vì một cơn ác mộng kinh hoàng......Bàng hoàng trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ.
Mơ có khi nào trở thành hiện thực được không đây?
Mọi lần tôi không thể nhớ được gì trong giấc mơ khi đã tỉnh giấc, vậy mà lần này....mọi thứ rõ ràng, chềnh nghềnh trước mắt tôi. Tôi không mong điều đó, nhưng nếu nó là một điềm báo cho tôi thì phải làm sao đây? Không thể có chuyện đó, KHÔNG THỂ..........
Tôi cần có một liều thuốc, một liều thuốc an thần, ai có thể trấn tĩnh cho tôi đây?????
Sáng nay, chào ngày mới bằng những lo toan........
Thứ Bảy, 7 tháng 5, 2011
Một chiều Hà Nội.
Cả chiều rong ruổi trên con phố Hoàng Diệu-con đường mệnh danh đẹp nhất Hà Nội. Những hàng cây xanh mướt lá non, những cơn gió lùa nhẹ qua khe tóc. Thật là thích thú.
Tiếng chuông nhà thờ ngân nga nơi trang nghiêm, bài thánh ca ngân vang quyện cùng hương hoa ly nồng nàn. Những điệu múa chúc mừng đôi tình nhân. Hạnh phúc mới bắt đầu từ hôm nay.
Dạo bước cùng bạn thân quanh Hồ Gươm lịch sử, Thả hồn cùng gió mát của trời mây. Tiếng đồng hồ réo rắt làm hồn thêm mộng ước...Biết bao điều ùa về cùng suy nghĩ, và nảy nở những mong muốn khát khao...
Ước rằng ngày nào cũng như vậy, được cười, được vui để mà nhớ, để mà mộng tưởng...để đời thêm đẹp, thêm tươi, thêm hạnh phúc.
Thứ Hai, 2 tháng 5, 2011
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)