Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2011

Thói đời?!

     Những ngày trống trải vây quanh. Bám víu đến ngạt thở. Chuyện vui nối tiếp những chuyện buồn, rồi buồn hơn...
     Sống cho hết mình đi bạn, cứ đong đưa với trời mây khi ngày đến, nhưng khi nắng đã tắt, trời đã tối, lại quay quắt trong đêm đem tối tăm. Mọi chuyện nó vốn dĩ là như vậy, bắt mình "đau" để làm gì? 
     Nghị lực của bạn đâu? 
     Đứng lên đi...
     Một con người không thể thay đổi trong phút chốc, nhưng chừng ấy thời gian....bạn thật lãng phí, bạn trốn chạy sự thật, thể xác bạn tồn tại nhưng tâm hồn bạn vô hình, bạn giấu bạn đi, bạn sợ........??????????
     Ngu ngốc.........thực sự ngu ngốc..........
     Bạn đang biến mình thành một kẻ "tầm thường"......Nực cười........
     Bạn cho tôi thấy bạn phải "gồng" mình để mà sống. Sao phải khó khăn thế bạn??? 
     "Đường thương đau, đầy ái nhân gian, ai chưa qua chưa phải là người. Trong thói đời cười ra nước mắt...."
     Sống lại đi bạn................

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét