Bỗng chợt anh nhìn nó... nhìn nó rất kỹ.... nhìn nó rất lâu.... Ánh mắt nó ngập ngừng chuyển hướng... Vòng tay của anh quàng vào thân thể nó. Anh thì thầm bên tai "Em có đang hạnh phúc không?" Nó nhún người lên trong vòng tay cứng chắc của anh để đáp lại: "Tất cả đều đang rất hạnh phúc, nhưng nếu một ngày anh không còn ôm em như lúc này, có lẽ hạnh phúc chỉ còn gọi là "xót lại" hoặc là sẽ tan biến..."
Một hành động nhẹ nhàng của anh nhưng khiến nó cảm thấy khung người mình như sắp rụng rời thành từng khúc, anh ghì chặt đôi tay của mình để kiếm tìm hơi ấm từ nó, xiết chặt và chặt hơn nữa...
Anh và nó ở đó, bên cạnh nhau... Anh không hỏi nó điều gì thêm nữa, và nó cũng không còn đưa ra câu hỏi lý do nào cả. Không còn giống nó của mọi ngày, phải điều tra ngọn nguồn của thông tin. Nó để anh giữ nó trọn vẹn trong vòng tay của người đàn ông nó chọn... Nó thấy, ánh mắt của anh buồn...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét