Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013

GO...

       Ừ thì cứ để gió cuốn đi. Cuốn sạch những ưu tư, phiền muộn. Đơn giản chỉ là không muốn lắng đọng bất cứ điều gì trong tâm khảm, để nó dày vò, nó thôi thúc, nó làm bản thân thêm buồn...thêm trống vắng.
       Ừ thì cứ khóc đi. Nước mắt cứ thế rơi, rơi trong vô thức. Chẳng có ý niệm nào muốn khóc, muốn người ta trông thấy hạt lệ nặng trĩu trên gò má. Hay nhỉ? Sao cứ thế, cứ khóc, cứ khóc???
       Ừ thì ra đi nhé. Nhưng sẽ phải đi đâu? Tới đâu? Nơi nào là bến đỗ? Thẫn thờ, mong chờ..
       Ừ thì dặn mình cố gắng. Dặn mình vứt tất cả "những mớ rau nát úa trong lòng" để trồng lên những ruộng rau tươi non đầy sức sống. Làm được đấy chứ... Nhưng giả tạo ngang trái.
       Ừ thì cứ bước tiếp đi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét