Thứ Ba, 15 tháng 3, 2011

Anh...

    Trước khi gặp anh, nó vẫn là nó. Tất nhiên là thế rồi. Vẫn hay buồn vu vơ, hay trầm tư lặng lẽ, vẫn hững hờ trước nhân, cảnh...


    Ngày nó gặp anh, hờ hững và rất lạnh...


    Ngày nó gặp anh, cũng chỉ có thế. Nhoẻn cười khi người ta làm trò. Rồi buồn và buồn...Nó lặng lẽ một mình...Ngồi gặm nhấm những nỗi buồn do nó tự gây ra cùng đống bài tập-cái mà nó gọi là "mồi" để nhâm nhi.


    Ngày nó gặp anh, vẫn vậy...Chỉ biết đến sách với vở, phép tính và con số. Vẫn cái bộ mặt tươi cười giả tạo che đậy những nỗi sầu mà nó "trang điểm" thật đẹp


    Ngày nó gặp anh, thấy lạ...Đầu nó "dung nạp" những mẩu tin ngắn ngủi...


    Ngày nó gặp anh, thấy vui...Anh quan tâm tới nó...Nó là con gái...


    Ngày nó gặp anh, ngại ngùng đến đỏ mặt. Anh thay đổi vì nó...Nó là con gái...
  
    Ngày nó gặp anh, biết cười, yêu nắng...Nó là con gái...


    Ngày nó gặp anh, tim nó loạn nhịp vì...anh.




                          *****************




    Ngày nó xa anh, nó biết cần anh.


    Ngày nó xa anh. Chờ những dòng tin. Mong sự quan tâm. Buồn. Cô đơn. Hụt hẫng. Thất vọng.


    Ngày nó xa anh, nó đã yêu..


    Ngày nó xa anh, nó chia tay người yêu..




                        *****************


  
    Rồi...


    Ngày tình cờ, nó và anh gặp nhau,


    Nó nhớ,


    Anh nhớ,


    Và ngày anh gặp nó, anh nói "Anh vẫn còn YÊU".


    Ngày anh gặp nó, cùng cười, cùng vui, cùng ký ức.


    Ngày anh cùng nó, chấp tay nguyện cầu.


    Ngày nó và anh biết "TA THUỘC VỀ NHAU".


                      
                       *****************


  
    Ngày nó không còn là nó
  


    Ngày anh và nó mong "TA LÀ CỦA NHAU".


  
     
    

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét