Sáng nay, cà phê một mình....
Tôi thích coffe, thích chờ đợi cà phê nhỏ giọt. Chúng cứ bình thản mà rơi xuống. Hay thật, tí tách, tí tách...
Từng giọt cà phê ngọt đắng....
Chờ đợi là một thói quen tôi học được nhờ việc trở thành con nghiện của cà phê.
Ngày em đi, trời bỗng ngừng nắng
Lá trải dài trên con đường đã xưa
Mưa mịt mờ xóa trốn anh đi
Gì mà nhớ, mà thương, mà mong đợi
Chơi vơi trong góc nhỏ không người
Cười chờ đợi từng giọt màu cà phê
Để khi hương ấm nồng trong tách nhỏ
Cho ngào ngạt từ vị ngọt đường thơm
Sớm cười tươi và cả ngày vẫn vậy
Giấy trắng tinh em viết bài tâm sự
Tự bạch rằng : Cà phê là em yêu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét