Thứ Tư, 6 tháng 4, 2011

One sad day.

      
       Một ngày vắng nắng, trời u uất khiến con người ta cũng cảm thấy thật khó chịu.
       Cứ thẫn thờ mà nhìn xa xăm, về nơi đâu mà suy nghĩ cũng không định hình nổi nữa. Cứ miên man như người mộng du. Lang thang trong quá khứ rồi lặng lẽ trong hiện tại rồi chới với đến tương lai. Chẳng đâu vào đâu, chỉ thêm mệt, chỉ thêm buồn.
       Thấy trống vắng vì trời cứ lạnh, cứ mưa buồn rả rích.
       Cầm bút viết, muốn gửi cho ai đó vài dòng tâm sự nhưng đầu óc lại trống rỗng...
       Giữ chặt quyển truyện mà chẳng lật lấy một trang, chẳng ý niệm gì tới nội dung.
       Bật nick online tìm người tâm sự, nhưng thất vọng vì mọi người đều vắng bóng.
       Muốn đi đâu đó để biết mình đang tồn tại, nhưng chẳng biết tới nơi đâu.
       Quyết định gặm nhấm những bản nhạc không lời để tâm hồn thêm lắng đọng. Biết làm gì hơn thế...




       

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét