Dịp cuối năm, tôi được dự nhiều đám cưới. Có đám chú dể và cô dâu đều rất trẻ, mới qua tuổi 20. Có đám ngược lại, cả hai đã qua tuổi ngũ tuần.
Đôi lúc ngồi bên bàn tiệc, giữa những tiếng chúc tụng lao xao và nụ cười rạng rỡ kéo dài đến mức khó mà khép môi lại của cô dâu, tôi tự hỏi: Điều gì giống nhau giữa họ, những cô dâu chú dể, ngoài các thủ tục của một đám cưới? Hay nói đúng hơn, điều gì giống nhau giữa chúng ta, những kẻ hiếm khi nào ngừng tìm kiếm một ai đó, bằng cách này hay cách khác, để đi đến việc cưới?
Có bao giờ bạn tự hỏi mình: Hôn nhân có gi mà hấp dẫn đến vậy? Khi mà bạn, cũng như tôi, từng đọc quá nhiều bài báo nói về những cuộc chia tay, lạnh nhạt hay tíêc nuối, đau khổ hay vui mừng, đầy nước mắt hoặc đầy tiếng chửi rủa, không ít hơn thực tế mà ta nhìn thấy quanh mình. Đó quả thật là một viễn cảnh không bi quan về hôn nhân, dễ khiến ta sợ hãi. Nhưng tại sao chúng ta vẫn mải míêt cưới nhau? Thậm chí, cưới, rồi lại cưới nữa. Mỗi khi tìm thấy một cơ hội có được cuộc hôn nhân đẹp và bền vững, ta không thể ngăn mình thử vận may.
Ngoài những bản năng và hấp lực tự nhiên được quy định bởi giới tính, có một sự thật là ai cũng thèm khát một khoảng riêng tư để cất giấu những bí mật đời mình, nhưng ngược lại không ai muốn cô đơn cả. Chúng ta luôn đòi hỏi sựu độc lập, không bị ảnh hưởng lệ thuộc vào bất cứ ai, nhưng đồng thời, ta không ngừng mong mỏi đựơc đắm mình trong sự an toàn, ấm áp, êm đềm của một mối quan hệ bền bỉ và đáng tin cậy. Chúng ta luôn mong được chia sẻ vui buồn, hạnh phúc và đau khổ với ai đó mà mình thương yêu và thương yêu mình. Đó là một nhu cầu mạnh mẽ. Một nhu cầu được gắn liền với hai chữ, Con người.
Giữa những người lạ, ta cần một người quen. Giữa những người quen ta cần một người yêu. Giữa những người yêu ta cần một người hiểu. Giữa những người hiểu ta cần một ngưòi tin. Tin và được tin. Như thế, yêu chưa phải là “kết cục có hậu”của một đời người. Yêu, mới chỉ la một nửa chặng đường dài mà thôi. Chúng ta cần nhau, trước hết để yêu nhau, nhưng không chỉ để yêu nhau. Chúng ta cần nhau cho một cuộc khám phá rất sâu, một cuộc phiêu lưu rất dài. Hôn nhân chính là bằng chứng cao nhất cho sự cần nhau đó.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét